“Người thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa
Từng ngày giọt mồ hơi đầy trang giấy
Để em đến bên bờ ước mơ
Rồi năm tháng sông dài gió mưa
Cành hoa trắng vẫn lung linh trong vườn xưa…”
Người Thầy - Nguyễn Nhất Huy
Thầy Cô là những người đưa đò thầm lặng, đưa em đến bến bờ tri thức rồi lặng lẽ quay về tiếp tục những chuyến đò sau. Dòng đời từng ngày qua êm đềm trôi mãi-trôi theo những chuyến đò để rồi tóc Người điểm trắng vì bụi phấn hay bụi của thời gian.
Ngoài cha mẹ thì Thầy Cô là người dìu dắt, nâng đỡ ta từ tấm bé, từ khi chưa biết đọc, biết viết đến lúc thành thạo, qua bao kỳ thi, bao lần phượng nở ve kêu, nắng gọi hè, gọi mùa chia tay, mùa chúng em tạm biệt mái trường ra đi tìm tương lai rồi bỏ lại đó những chuyến đò của kỷ niệm, ước mơ, của một thời áo trắng đẹp đẽ, tinh khôi và cả người lái đò năm ấy…
Thầy Cô là người truyền dạy cho chúng em cả tri thức lẫn đạo đức làm người. Làm sao quên được sau những giờ học căng thẳng mệt mỏi, những bài kiểm tra lúc sắp hết giờ, những buổi học với những câu chuyện được Thầy Cô kể: chuyện đời, chuyện người và chuyện của tương lai. Ngày ấy có người nói nghề giáo là nghề bạc bẽo lương ba cọc ba đồng chẳng bao nhiêu, nhiều khi lại gặp đám học trò tinh nghịch. Nhưng Thầy Cô là những người làm tất cả để học trò có con chữ-có tương lai. Rồi ngày tháng trôi qua biết bao thế hệ học trò đã thành công, trở thành người có ích cho xã hội, trong đó cũng có không ít những người tiếp tục nối nghiệp Thầy Cô sau này “Quay vòng quy luật ngàn năm/có người khách nhỏ từ đâu quay về”.
Người Thầy nói chung là những người truyền dạy cho ta kiến thức, kỹ năng,… từ nhiều lĩnh vực, chuyên môn khác nhau. Và đó không chỉ riêng là nghề giáo bởi “Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy”. Và nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến với tất cả Thầy Cô, người chọn cái nghề trao cho chúng em kiến thức vào đời.
BAN TRUYỀN THÔNG ĐOÀN KHOA LUẬT